.
Anh đâu biết rằng...
Em đã khóc khi thời gian đang dần trôi ngang cửa.
Em đã khóc khi biết mùa sẽ chuyển, nghe chút se sắt lạnh len nhẹ qua tóc rối.
Em đã khóc khi hiểu rằng em vẫn phải chờ số phận gọi tên...
Vâng.
anh đã quên.
quên bài hát anh viết dở dang
cũng là quên em
quên cả anh để chìm vào khúc giai âm không đoạn kết...
và tình yêu bỗng đến thật lạ
thật nhẹ
từ... trong ngăn kéo
anh đã bỏ quên...
Có phải nắng đã tắt...
hay..
đang cố cắt từng nhánh mưa rơi...
bên ngoài khung cửa sổ !?...
thuphai wrote on May 31, edited on May 31 Bên kia khen thơ hay. Bên này khen nhạc hay. Tóm lại là hay hén ...Nói vậy chứ chỉ là dòng cảm xúc được thể hiện vào câu chữ thôi... Không dám nhận là thơ đâu, Tóc à!... |
minhanh83 wrote on May 31 Không/ Anh đã không quên/ Dù bài thơ anh đã bỏ giở Anh đã không quên Em/ Dù đã quên chính mình và chìm trong dòng đời vẩn đục... |
vuonkhuya wrote on Jun 1 ...nói là quên em vậy thôi Như quên một lần uống môi người để bốn mươi năm sau chưa phai màu ngọt đắng Nói là quên ai vậy thôi Tóc vẫn dài chỉ thêm ánh bạc để đêm về nắng khuya lên lấp loáng khu vườn xưa tiếng hát cứ lênh đênh Nói là quên người vậy thôi Ai mà biết được bước chân quen như ngập ngừng chiếc bóng dài lắt lay khốn khó những niềm riêng Nói là quên Ta đó thôi !.... |
thuphai wrote on Jun 3 Vậy đó chỉ là viện cớ thôi... ...nói là quên em vậy thôi Nói là quên ai vậy thôi Nói là quên người vậy thôi Nói là quên Ta đó thôi !.... Ôi sao mà VK nhìn thấu nỗi niềm người viết quá vậy... |
diemxua72 wrote on Jun 1 bài thơ anh viết dở dang và chúng mình để dấu chấm lửng của đoạn kết không bao giờ kết Bởi biết rằng Trong ttim ai đó còn có ai kia. |
ngocyen054 wrote on Jun 1 Nói là quên nhưng biết nhớ vô cùng chỉ tại chúng ta không cùng chung duyên nợ. |
thuphai wrote on Jun 3 Là thế đó,,, bạn à! ,,, là nói quên để nỗi nhớ vừa trôi qua đã kịp dừng lại nơi ngưỡng cửa trái tim tưởng dã ngủ quên trong ngăn kéo đó mà... |
phungchau wrote on Jun 1 Tho hay ... nhac chi de ta mo mong doi chut ..... chi là ao anh cua doi ....thoi ta hay nam lay , du thoang qua de nho .... |
thuphai wrote on Jun 3 Chỉ là một ngày lục lọi tìm thấy nhiều thứ ..."Bỏ Quên trong...ngăn kéo... bỗng dưng trong khoảnh khắc chợt nhận ra... hình như ta bỏ quên chính ta trong ngăn kéo ấy... Thoáng qua để nhìn lại... những ngày đã cũ ... |
muathuvangmos wrote today at 2:55 AM Đẹp quá! Như thực, như mơ! Mái tóc, chiếc khăn, khuôn mặt đều đẹp! |
Nhớ là bạn có bài viết trong khi ngồi một mình tại quán cafe. Bấy giờ có một người đàn ông tiến tới hỏi thăm bạn đôi câu và sau đó bạn có đôi điều tâm sự về họ. Tôi vẫn thích bài có nội dung như vậy.
Trả lờiXóaNhững bài thơ và nhạc buồn thường mang theo tâm tư của người sáng tác ra nó. Thường tôi không muốn đọc. Nói là sợ đúng hơn, sợ cái cảm xúc sâu lắng toát ra từ bài thơ hay đoạn nhạc đó!
Có lẽ cần phải xin lỗi bạn mất thôi! thuphai lại chỉ có cảm xúc với nhạc buồn và cũng chỉ rơi mãi một điệu buồn muôn thuở. Không thể khác được. Đôi khi cũng muốn viết gì đó vui hơn nhưng khi đặt tay lên bàn phím chỉ gõ những câu chữ nặng trĩu nỗi niềm. Nếu không thích, bạn đừng đọc nữa... thuphai hiểu mà... Hãy cứ để mặc thuphai một mình với những sâu lắng của riêng mình..., bạn nhé!
Trả lờiXóaĐó là entry "Hư ảo tàn" - cũng là một hình thức bày tỏ nỗi niềm - cũng là thể hiện muộn phiền nhưng nhẹ nhàng hơn vì nó được đặt vào một câu chuyện kể. thuphai cũng thích viết theo dạng đó... nhưng bây giờ chưa thể... Hy vọng sau này, thuphai sẽ có thời gian để trở lại với dạng viết đó...
Trả lờiXóaCám ơn bạn nhiều.., nhiều lắm