Thứ Sáu, 7 tháng 1, 2011

Đêm ...

    
    Đêm dần về khuya vắng lặng...

    Hàng cây lá rũ bóng chơi vơi, tiếng gió rít lay cành bồ đề trơ trụi vọng lại một thứ âm thanh phành phạch của chiếc quạ
t giấy rách nát trơ trụi một ngày hè nóng bức khuấy động mảnh không gian cô tịch xám người lẫn trong tiếng kinh cầu đều đặn. Bóng đèn điện vẽ thành hàng thẳng tắp vừa đủ nhìn thấy những căn nhà mờ nhạt không rõ nét  xa xa võng xuống như trĩu nặng nỗi buồn đêm mưa...

    Dường như tôi nhìn thấy ai như bóng tôi đang  xoải bước trên đường... cô
độc màu phai phôi !...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét