Thứ Tư, 5 tháng 1, 2011

Vô liêu...






Tôi nhặt lên một chiếc lá vàng
Mỏng mỏng tanh cuối chiều đông sang
Ngậm ngùi thay ôi cuộc đời lá .
Cơn gió vô liêu cuốn bụi trần

Gửi theo nắng con tim vô tịnh
Xuân về lại lưu luyến mùa đi...
Cho tôi nhắn gửi một lời thôi !
Có không nuối tiếc mảnh hồn tan?



.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét