Cỏ xướt nắng hoàng hôn mùa nhạt..
Một đời người qua vội lúc đông sang..
Quán tâm tỉnh thức nồng thắm ngõ mời
Giọt quên tím, giọt nhớ vàng...
Hồn nghiêng theo lá, trăng hờ hững lên
Cơn gió thổi mềm lời hoang hoãi
Chơi vơi trên những tầng thơ
Bâng khuâng chạm khẽ trên bờ môi ngoan
Ngoảnh quay lại mùa thu phai năm cũ
Hay lặng chờ một mảnh vỡ xuân muộn !
Thu phai - đông tàn - xuân đến - hạ về
Vẫn - một - màu - nắng - trong - tách - cafe...
Một đời người qua vội lúc đông sang..
Quán tâm tỉnh thức nồng thắm ngõ mời
Giọt quên tím, giọt nhớ vàng...
Hồn nghiêng theo lá, trăng hờ hững lên
Cơn gió thổi mềm lời hoang hoãi
Chơi vơi trên những tầng thơ
Bâng khuâng chạm khẽ trên bờ môi ngoan
Ngoảnh quay lại mùa thu phai năm cũ
Hay lặng chờ một mảnh vỡ xuân muộn !
Thu phai - đông tàn - xuân đến - hạ về
Vẫn - một - màu - nắng - trong - tách - cafe...
.
Màu của nắng trong tách cafe!
Trả lờiXóaTiện thể thấy các trang nhật ký của Thuphai đượm sắc buồn và những hình ảnh đầy ắp tâm tư của người phụ nữ "Sài Gòn"...
Cám ơn bạn. Nhờ cảm nhận "tiện thể" rất đẹp ấy mà thuphai viết entry này... với cảm xúc chỉ riêng của mình...
Trả lờiXóaBuồn quá! Làm sao đây ...
Trả lờiXóaNếu như được ngủ một giấc dài nhỉ ? ...