Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

... nếu có một bờ vai ...

Saturday, 14. August, 15:58
     Mùa thu xưa với những chiếc là vàng rơi rơi ... nhiều cung bậc màu sắc riêng ...đã xa rất xa mịt mù chìm trong đêm khuya tĩnh mịch trầm u ... hay khuất lặn theo dòng đời - dòng thời gian lặng lẽ trôi qua từng ngày... tưởng đã khép lại và ngủ yên một góc nào đó trong tâm khảm … tháng ngày miệt mài cùng với nhân gian nhưng không thi thoảng có dịp lại vỡ oà da diết khoắc khoải đến não lòng ... Cuối cùng tất cả chẳng là gì cả chỉ là những phù du ảo ảnh của đời  … 

… sao cứ vẫn hoài nhớ , hoài hoài lạc mãi trong cõi muộn phiền Ta - Người như máu chảy trong tim nếu không sẽ ngộp thở mất thôi ! ...
… dường như ai cũng ít nhiều  - có lúc cảm thấy mình cô độc - tâm hồn cô quạnh ngay giữa chốn đông người đang trò chuyện ồn ả vui vẻ …



      
     Có nhiều khi tôi chợt buồn ... chợt giân và muốn khóc ... một người bạn đã nói với tôi : "một lúc nào đó, nếu bạn cảm thấy không thể chịu đựng được nữa thì hãy gục xuống một bờ vai mà bạn tin tưởng để khóc đi, khóc thật to vào, khóc cho thoải mái cho nước mắt cuốn trôi đi hết những đau đớn, tủi buồn. Khóc như thế, bạn sẽ thấy nhẹ vơi đi ưu phiền, sẽ nhẹ nhõm hơn là bạn cứ phải che giấu những giọt nước mắt bằng tiếng cười, cười mà trong lòng nặng trĩu. Đừng kìm nén nữa, hãy khóc đi, đừng chịu đựng một mình nữa, khổ lắm bạn ạ !"
      Có lẽ chỉ nơi này - trong chính bản thân tôi - cho tôi tìm về mỗi khi cõi buồn giăng ngang không thể chịu được nữa nếu tôi không muốn trở lại góc giáo dường xưa - nếu tôi không thể ra bờ sông nhà thơ Fatima hét lên thật to và nếu tôi không thể lang thang trên những con phố những buổi chiều mưa lất phất ...

     Những khi mệt mỏi cũng rất muốn nhưng chẳng có bờ vai nào có thể tin tưởng để gục vào cả ... Dường như tôi chỉ là nơi cho người khác dựa vào... chẳng ai có thể là chỗ dựa cho tôi ...

     Tôi là phụ nữ kia mà ! ... nhưng tôi lại là trụ cột gia đình dấy ... Thật buồn ... ! Và mãi mãi … những khoảng trống không được lấp đầy …!?


… mảnh vỡ của một mùa thu xưa …






Sen buồn … rơi … rụng ... như … chiếc … lá … thu … phai … nhưng … sao … vẫn … say … đắm … mê … muội … giấu … mình … vào … một ... mùa … thu … xa … lắc ! …



      Ngoài kia trời dang mưa xối xả - sấm chớp ầm ầm - vòm lá bồ đề nghiêng ngả  ...
     Trời xám xịt, mây đen giăng mù mịt , bụi cuốn lốc bay
     Tất cả như hòa nên bản nhạc giao hưởng muộn phiền ... 



Chỉ - tôi - và - tôi - trong - cõi - buồn ...



đkl

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét