Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

Đêm ...


      Đôi khi những điều muốn quên thì càng nhớ, còn những điều cần phải nhớ thì... mới đó đã quên mất rồi ... 
    
     Đêm - nắng khuya đã lên ... nghe Ngọc Anh hát "Đêm buồn" - kỷ niệm xưa cứ tưởng đã khép lại ... bỗng quay trở lại ám lấy hồn tôi ... như rong rêu phủ kín những viên đá nham nhở cũ kĩ màu nâu đen lối mòn hoang dại ... trong mộng huyễn ... 
 
   Thôi kệ - cứ để mặc chúng là những ngọn gió chiều - trong veo - không màu - còn sót lại - tự do - tung tăng - len nhẹ vào suy nghĩ mông lung hoang dại của tôi ... những khi chúng thích huỷ hoại tâm hồn tôi ... 
 
   Không hiểu sao lúc nào cũng vu vơ đi hoang rồi đắm vào những giai điệu buồn não... mãi ... Đôi khi cũng cần những cơn mê ấy để thoát khỏi những mệt mỏi - chán chường khác vậy … Có gì đâu … đó là điều giản dị ....  
 
 
Jun 15, '10    đkl
 
 
 

packnonmine wrote on Jun 15

Điều giản dị...

thuphai wrote on Jun 16

Vậy đó em à ...!

vuonkhuya wrote on Jun 1

Thôi kệ ! Ngọc Anh hát cứ hát. Cõi ta cứ miệt mài dan díu....để quên những chán chường .....Có gì đâu ! Đó là điều giản dị....

thuphai wrote on Jun 16, edited on Jun 16

Photobucket



Lỡ giấc ngủ

không đành

từng đêm dài

nghe hồn cháy

Vòng tay đam mê

rã rời,

mưa buồn giọt xuống đời ....

(HT)


Có gì đâu ! Đó đả trở thành điều giản dị ....

vuonkhuya wrote on Jun 15

P/s : Nhưng mờ nghe NA hát khó mà kệ được ! (Thờ dài !)

thuphai wrote on Jun 16, edited on Jun 16

Vậy đó ...Kệ sao được á ... khi chìm vào lời ca và giai âm muộn phiền ... "chỉ còn lại kỷ niệm sầu mặn chát môi" ... (HT) há ....! ...

hongphuongvien wrote on Jun 15

Có sao đâu !!!

Giết người trong mộng không thành...thì cứ để nó hoành hành cơn mê !

thuphai wrote on Jun 16, edited on Jun 16

Huynh à ... Có sao đâu ... "làm sao giết được người trong mộng để ... trả thú duyên kiếp lỡ làng .."..

Câu hát làm muội nhớ hơn 10 năm - một lần cùng vài đồng nghiệp ngồi đến nửa đêm ở quán cafe Cung tơ (Đà Lạt) trong chuyến đi giao lưu với Khoa Văn CĐSP. Đà Lạt .

minhanh83 wrote on Jun 15

Nỗi nhớ còn được bao lâu? Làm sao không buồn!

thuphai wrote on Jun 16

Đêm khuya cây thương lá im lìm

Yêu tơ ướt vai mềm

Dĩ vãng mất rồi, đôi mắt em ....

(HT)

Còn bao lâu ,,,

thuphai wrote on Jun 16, edited on Jun 16

Ngoài kia

cây lặng buồn

Cành lá khô xác xơ

đèn hiu hắt


Chỉ - còn lại - bóng tôi - với- tôi - thinh lặng ...

 

hongphuongvien wrote on Jun 16

Giấc ngủ không thành...

Mộng lành xoa xôi !

Đêm bồi hồi...

Vòng tay thiếu...

Mưa dư hạt nhiều nhớ thương !

thuphai wrote on Jun 16

thực tại

trong thinh lặng ...

trên bức tường thẳng đứng

tôi nhìn bóng tôi nghiêng

trong tĩnh mịch đêm đen

tôi nhóm lên một ngọn nến nhỏ

nhìn nó

cháy ...

riêng mình ... !!!

vuonkhuya wrote on Jun 17

....Mưa khuya nhẹ rơi cùng khóc niềm đau

với tôi

Mưa đang cùng chia, cùng đếm tháng

ngày lẻ loi

Đêm nay ngồi đây

buồn rã rời đôi mắt

cay

Đêm ôi từng đêm cùng tiếng buồn

rơi hắt hiu

Vang trong hồn

tôi

là những chuỗi sầu

đắng môi

Hỡi tình yêu là những

vết dao

đậm

sâu

Đem tâm hồn tôi

rướm máu

Hỡi người ơi! Giọt nước mắt

rơi

từ đây

Cho em, cho anh

Những

đêm dài

vắng

tênh ....


Nhạc Diệu Hương luôn có những thời khắc ngập sâu trong cõi buồn đến rã rời như vậy....\

 

thuphai wrote on Jun 1

... nhiều khi nghe nhạc cứ thấy như ta đã giấu ta trong những giai điệu từ lâu rồi và chỉ chờ có dịp lại oà vỡ cứ như ta đang nhỏ to tâm sự với chính ta vậy đó ...... Có lẽ trong vài bài hát của DH mà thuphai đã nghe ... "Đêm buồn" qua chất giọng Ngọc Anh ..làm cho cảm nhận của ta về cõi buồn - da diết -. rã rời - ngập ngụa - chìm đắm - hơn ...

Đêm ôi từng đêm cùng tiếng buồn

rơi hắt hiu

vang trong hồn

tôi

là những chuỗi sầu

đắng môi ...

nghe như từng giây

từng phút biến thành tro tàn

thuphai wrote on Jun 17, edited on Jun 17

Giá như bây giờ ta có thể làm được một điều gì đó cho bản thân ta như nó vốn có .

Cái cảm giác buồn mênh mang chẳng thể nào diễn tả được đôi khi lại đến nhất là khi trời đổ cơn mưa những đêm dài thao thức ...

Mong rằng tất cả đều sẽ cuốn trôi theo những cơn mưa tháng 6,..... ....

muathuvangmos wrote on Jun 17

Đôi khi nỗi buồn cũng mang lại cảm giác dễ chịu, khiến phụ nữ dịu dàng hơn, đằm thắm hơn.

thuphai wrote on Jun 18

Không biết có phải vậy không ... để suy nghĩ thêm một chút nữa , MTV nhé ... !

vuonkhuya wrote on Jun 18

...nhiều khi cũng đanh đá hơn....

thuphai wrote on Jun 18, edited on Jun 19

" ....

- Có ai nói với cô là trông cô rất buồn không?

Quay lại nơi phát ra tiếng nói ấy - một gã trai cao lớn với ánh nhìn mạnh mẽ nhưng hoang hoải.

- Tôi muốn một mình . Nó đáp

- Buồn duyên dáng ! Gã khoanh tay cười khiêu khích, nó nghĩ thế.

- Có ai nói với anh rằng anh rất vô duyên không?

- Vô duyên vụng về.

- Buồn nhưng đanh đá . Gã cười lớn.

- Vô duyên nhưng lẻo mép.

Lần này cả hai cùng cười, cười vang, trong veo. Hình như lâu rồi nó không cười tươi như thế, thoải mái như thế…

Nó yêu biển, gã thích trời.

Nó thích ra đi, gã muốn trở về.

Nó ương ngạnh cố chấp, gã trầm tư mạnh mẽ.

Thế là có hai kẻ lang thang trên biển, những câu chuyện không đầu không cuối, ngày này qua ngày khác.

... "


( Trích truyên online "Mình lại yêu đấy ư?" gởi từ email huongtoimattroi_ts )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét