Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2010

Đời ta có khi tựa lá cỏ ...



         

     Đêm  ...
     Chợt nhớ về... một chiều thu xa lắc cùng người bạn trong một góc quán kem thương xá Crystal nghe được bài hát “Như cánh vạc bay” … 

 Vai em gầy guộc nhỏ như cánh vạc từ chốn xa xôi…
     Có lẽ cũng là bài hát đầu tiên đã đưa tôi đến với dòng nhạc TCS. 
     Cũng là bài hát cho sự lựa chọn của mình mỗi khi bắt buộc phải hát theo yêu cầu của tập thể . Cũng là 1 trong 2 bài hát cho đến nay tôi thuộc toàn lời . Hình như nó như một định mệnh gắn chặt và hoà tan vào cuộc đời tôi ... Chỉ một chút gầy guộc, một chút mong manh, một chút rớt xuống đời,... nhưng là tất cả cho một đời tôi nên cứ viết mãi một điệu ru buồn... cho những entries hay những notes  của mình …
  
     Tôi thích nghe nhạc Trịnh Công Sơn vì… ca từ giản dị mộc mạc nhưng lại hàm chứa một quan điếm một triết lý về phận đời, phận người về khát vọng sống , về tình yêu - yêu đời và yêu người bằng niềm tin lẫn sự tuyệt vọng...  thật trầm lắng và sâu sắc. Ở đấy, tôi tìm thấy điều mà ông muốn thể hiện trong toàn bộ ca khúc là :

    Thân phận thì hữu hạn còn tình yêu thì vô hạn…

     Thật vậy, thân phận và tình yêu là 2 chủ đề có thể nhận thấy ở bất cứ bài hát nào của Trịnh … Con người không có tình yêu là không có sự sống...Tình yêu có hay không… nên hay không nên, muốn hay không muốn đều gắn liền với số phận, đều nằm ngoài ý thức chủ quan của con người...
 
     “Đêm thấy ta là thác đổ" là một nỗi niềm của người nhạc sĩ về nỗi buồn, về sự cô đơn của một vận người trong cõi nhân sinh ... Một kiếp người bị bỏ rơi …
   

    Ở đó , tôi bắt gặp...một nỗi nhớ tưởng như đã vùi sâu trong quên lãng khi bước chân về gác nhỏ với hồi ức vẫn theo mãi bên mình …

Một đêm bước chân về gác nhỏ
chợt nhớ đóa hoa Tường Vi
bàn tay ngắt hoa từ phố nọ
giờ đây đã quên vườn xưa

    Rồi cũng là nỗi nhớ khi về lại phố cũ nhưng là nỗi nhớ về niềm vui ngày nào của tuổi thơ trong veo hồn nhiên…

Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà
từ những phố xưa tôi về
một hôm bước chân về giữa chợ
chợt thấy vui như trẻ thơ
  
    Ca từ không chỉ dừng lại ở đó mà ở đấy ta còn tìm thấy  nỗi cô đơn  khi đối diện với chính mình, tự ý thức được thân phận con người thời gian trôi qua rất nhanh kéo theo tuổi trẻ đời người …
 
Ngày xuân bước chân người rất nhẹ
mùa xuân đã qua bao giờ
nhiều đêm thấy ta là thác đổ
tỉnh ra có khi còn nghe

     Và cảm nhận lại hướng suy nghĩ về cái chết đã, đang và sẽ đến…

Nhiều khi thấy trăm ngàn nấm mộ
tôi nghĩ quanh đây hồ như…

   Tuy nhiên,“Đêm thấy ta là thác đổ” lại đưa ta đến với một Trịnh Công Sơn đầy sức sống mãnh liệt thể hiện lối sống tự do của con người cùng một không gian âm nhạc lẫn cảm xúc tinh khôi…

Một hôm bước qua thành phố lạ
Thành phố đã đi ngủ trưa
Đời ta có khi tựa lá cỏ
Ngồi hát ca rất tự do
   
     Dù thế thì Trịnh cũng ý thức thật rõ về một đời người mong manh ngắn ngủi và sự sống của mình quá vô nghĩa so với thời gian. ..
 
Đời ta có khi là đốm lửa
một hôm nhuốm trong vườn khuya
Đời ta hết mang điều mới lạ
tôi đã sống rất ơ hờ
   
     Dường như, mỗi ca khúc của Trịnh là một khúc tự ru cuộc đời của ông . Ở đó, ông như cố tìm trong những thanh âm sự thanh thản cho bản thân mình...
 
Lòng tôi có đôi lần khép cửa
Rồi bên vết thương tôi quì
Vì em đã mang lời khấn nhỏ
 

Bỏ tôi đứng bên đời kia ...


    .   Ca từ và giai âm luôn hoà quyện vào nhau trong các ca khúc của ông. Tôi như phiêu theo cái không gian, thời gian đa dạng và nỗi niềm với nhiều cung bậc trầm buồn cảm xúc của người sáng tác - len nhẹ và sâu lắm tận đáy tâm hồn tôi, cuốn xoáy khoảng trống tưởng không thể lấp đầy… Tôi như người mộng du, từng ngày … từng ngày trong bao nhiêu tháng năm trôi qua mỗi khi muộn phiền cô đơn trống vắng, hồn tôi chìm vào từng lời ca tiếng nhạc của Trịnh... với những khía cạnh muôn màu đối lập tưởng như mâu thuẫn trong bức tranh cảm xúc của nhạc Trịnh mà cứ ngỡ như tiếng ru vang lên khi khẽ khàng khi ồn ã của lòng mình … dù hạnh phúc hay đau khổ bất ngờ đến rồi đi...cũng khác nhau ở mỗi con người... 
     
     Đời - ta - có - khi - tựa - lá - cỏ ...    
     Hãy để cho đời sống được xảy ra. 
     Hãy để cho đời sống được tự nhiên như nó đang là...

đkl


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét