Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Lá và người ...





Lá vàng rơi rụng 
             ... khắp muôn nơi
Vài chiếc lá xanh 

             ... vội vã lìa cành
Người và lá  

             ... có chung vòng sinh tử !
Lá khô rơi  

             ... như một kiếp con người
Giây phút cuối 

             ... trở về cùng cát bụi.
Lá vừa nhú  

             ... đã có mầm huỷ diệt
Một kiếp người 

            ... cũng rất mỏng manh
Người vừa sinh 

            ... đã hẹn ngày về
Nếu không về 

            ... người biết đi đâu 

Lá và người một cõi đi về ...
Đi về đâu có chọn một con đường ?...



đkl 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét