Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010

Giấc mơ xưa - nơi nao...

Nơi nào đây cho ta tỏ nỗi lòng
Về một giấc mơ của thời xa lắc
Con chim sẻ từ đâu ghé lại
Trên cành bồ đề hót ngậm lời

Nơi nào đây xưa mùa xuân thắp sáng 
Cửa đóng then gài chỉ hé mở khi bàn tay đảy
Giữa một màu áo đen lặng lẽ
Bàn phím rung khúc nhạc thánh ca

Nơi nào đây hữu và vô không ranh giới
Và thể xác là cung lòng cho tâm hồn thanh khiết
Ngẩn ngơ lỡ mảnh đời tìm thấy 
Khước từ chăng trong gió chuyển giao thời 


Nơi nào đây ngoặc rẽ đẩy đưa …
Đường số phận những vệt mực loang
Bao nhiêu mùa gọi qua mau
Lá vàng phai cho chồi non lên mới
Gom yêu thương chắt từng con chữ
Dệt thành văn bài học vào đời


Nơi nào đây ...
Tim vo mãi những khát khao 
Len theo gió mảnh ghép thanh âm 
Gởi hư vô những dấu lặng tím đời...
Ước một lần nghe …  
       lời kinh - vọng - ngày nào ... !




30.06.10
đkl

1 nhận xét:

  1. vuonkhuya wrote on Feb 17
    ...chiếc lá bồ đề dẫu mênh mông vẫn không đủ chất chứa những nỗi niềm một thời xa lắc.
    Lời kinh đêm âm thầm giữa mông lung vô chừng như mãi ru đời mình ngủ yên trên kỹ niệm xưa nhạt nhoà đôi khi trở thành bài ca vang lên, bay vút cao trên nóc giáo đường giữa một chiều, một tối cho ta khắt khoải , xót xa ngậm ngùi , ngẩn ngơ không biết lối đời đưa ta rẽ sang khúc mê hoan nào bất định.
    Thì thôi vậy !
    Chốn đời giữa tiếng chuông ngân từ bi cũng không thể nào giúp ta ra khỏi khúc du miên để khi không lúc năm đầy tháng mới lại cho ta ngồi đây lúc giao thời mà nghe trăm năm về vây phủ. Phím đàn thánh thót linh hiển đức tin cũng không làm chiếc lá vàng phai xanh lại ngày nắng xưa một thưở trên cành....
    Ra khỏi cơn mơ để đời còn có những cơn mơ tiếp nối ngày ta biết buồn vui......

    thuphai wrote on Feb 18,
    Đúng vậy đó vuonkhuya à! Chỉ ta và ta trôi theo con đường định mệnh và đôi khi ngoái nhìn để cám ơn đời đã cho ta nhiều lắm những giấc mơ- buồn vui - đau khổ hạnh phúc. Tiếng chuông từ bi hay nhạc khúc thánh ca cũng chỉ như một trong những cái phao khả thi nhất giúp ta tỉnh thức trong mọi nhìn nhận về cuộc đời.
    Thế thôi ! Ta vẫn cứ sống cứ thở bằng những gì đời cho hay không cho ta ... và trong tỉnh thức ta có thể hiểu thế nào là sống vui và thanh thản ...
    Cuộc đời miên viễn phù du
    Vô thường một cõi đi về với ta ...

    Trả lờiXóa